Buồn...!
Buông cái tạch
Nhẹ lòng
Nhẹ hờn trách vu vơ
Khi yêu bấy cái lắm dại khờ
Mưa một đám tôn cái hững hờ lên ngôi
Chạm tay
Chạm mắt
Chạm môi
Chạm luôn sự xa cách đứng ngồi không nhau
Vô hình được mất không đau
Hữu hình thấy đó lượn chao sóng kình
Kiếp này không hẹn ba sinh
Kiếp nữa từ chối giao tình đậm sâu
Xin được quên như phấn không màu
Như canh không vị
Ngọt ngào bay hơi
Nguyện làm cánh én lưng trời
Một mình rong ruổi cho đời bình an
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét