Tự nhiên tim đánh thịch thình
Tự nhiên ngơ ngẩn ngắm nhìn sang đây
Tự nhiên đôi mắt hết mây
Tự nhiên bẽn lẽn hây hây má đào
Bỗng dưng ai cất tiếng chào
Đôi chim đứng cạnh hàng rào nhìn nhau
Bỗng dưng tiếng gió lao xao
Trăng cười khúc khích dạt dào niềm thương
Lỡ thuyền...
Lỡ bến...
Ngược đường
Hỏi chi duyên nợ đoạn trường nhân sinh
Cái kèo cái cột cái tình
Cái ô mụt nát chỉ mình biết thôi
Đàn bà như cái bánh " trôi"
Xuân Hương ví dỏm còn tôi trải lòng
Giá như đáp án đừng không
Thì đây với đó mở lòng vui thu.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét