Nốt nhạc trầm buồn lắm biết không?
Mà sao nắn phím khảy chưa xong
Cố nhân cách biệt chưa về lại
Ngôn ngữ thi thơ cũng ủ đông
Trăng lên đỉnh núi khuyết dòng sông
Hòa quyện phù sa sóng cuộn lòng
Ai biết ân tình lòi lõm dáng
Khép hờ cửa đợi bạn hay không?
Nhấp cạn hơi men chếnh choáng say
Thấy người đứng đó nắm bàn tay
Cười trong ảo ảnh mình ta đó
Sương khói nhòa tan tỏa nắng bay
Giấc mộng nam kha tựa khói chiều
Tụ rồi tan biến giữa tịch liêu
Mơ đời một chút đời nhân ảnh
Biết đó quên đây vẫn nhớ nhiều
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét