Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2021

.

 TÌNH KHÔNG ĐOẠN CUỐI


THÊM…


CHANH DÂY


 ..................................................


.............................................. 


ANH THẦU


Tim hoa tím anh trúng thầu xây dựng

Đừng lơ là từng viên gạch đá hoa

Em giao anh trang trí cả tầng ba

Để quán trọ kiêu sa thêm lộng lẫy


Anh thiết kế lung linh vườn tím ấy

Cho nên thơ thoải mái mỗi khi nhìn

Nhớ quan tâm chớ để tím hết xinh

Nhạt hương sắc vì chúng mình xa cách


Vườn hoa tím anh không còn là khách

Em chân tình bộc bạch với vần thơ

Anh trúng thầu tim em hết bơ vơ

Bởi quán trọ đang chờ anh tiếp quản


Anh xây dựng tim em rất ngoan ngoãn

Tặng anh thầu cả quán trọ đang xây

Tình của em mát tựa gió heo may

Trao anh hết mai đây cùng sánh bước


Đêm tản mạn chung nhịp cầu ô thước

Anh thầu ơi!

Em ước nguyện tao phùng!


Hồng Duyên

................................................


Khách Lòng Anh.


Hỡi em khách quý làng quê

Vần thơ trau chuốt đam mê mặn nồng

Hỏi em có nhớ anh không!

Anh thầu xây dựng bên sông miệt vườn


Vần thơ em ướp sen hương

Thơm ngon say đắm tình thương dạt dào

Anh nắm tay em trìu nhau

Sảy chân em chúi sa vào lòng anh


Hỡi em khách quý vườn Chanh

Giọng đâu dịu ngọt ngọn ngành đáng yêu

Anh ngã nghiêng cả buổi chiều

'Anh thầu ơi!' em gọi là điều anh si


Trái tim anh đập ầm ì

Như là động đất tâm suy quay cuồn

Nhớ em gọi anh luôn tuồn

Đầu óc không thể thoát luồng đường ra


Hỡi em khách quý vườn hoa

Xa nhau cách mặt dù là cách sông

Hỏi em có nhớ anh không!

Anh thầu xây dựng một lòng nhớ em.


VN.


……………………………….


………………………………… 


VẠN THUỞ HOÀI THƯƠNG


Kết thúc một chặng đường đầy gai góc

Nhiều kẽm chì lăn lốc ở lối đi

Bàn tay anh xây lại cả cung vi

Em được ngự uy nghi như hoàng hậu


Mưa với nắng cùng nhau ngồi tán gẫu

Dính chặt nhau trên mẫu đất tình thơ

Đã qua rồi những giông bão bất ngờ

Chướng ngại vật làm lơ không quấy nữa


Khó khăn lắm mới tìm ra chỗ dựa

Khi mưa buồn nắng sưởi ấm bằng thơ

Vạn lí nào có thể cắt sợi tơ

Khi mưa nắng ngoéo tay chờ vạn kiếp


Trăm năm nữa mình nắm tay đi tiếp

Ngàn năm sau thiếp vẫn ở bên chàng

Tỷ kiếp nào mưa nắng vẫn chói chang

Tình bất diệt

Thơ vạn ngàn nỗi nhớ


Mưa với nắng cùng song hành vạn thuở

Em với anh dang dở vẫn hoài thương


Hồng Duyên

............................................

Nắng Mưa Thất Thường.


Vầng trăng đêm nay thật là thơ mộng

Trên trời cao sương thu đọng như mơ

Anh thẩn thờ ngồi đây viết bài thơ

Mỗi từng chữ mỗi nỗi nhớ cảm xúc


Mây lấp lững mơ vẹn toàn hạnh phúc

Che khuất trăng lúc khuyết lúc đầy vơi

Mây lớn rộng bao la cả bầu trời

Sao tinh tú chiếm nơi nhỏ lấp lánh


Gió đầu mùa của tháng đông rất lạnh

Nhưng sẽ làm cho anh ấm vì em

Cùng tình thơ hương ngát mãi êm đềm

Vòng hy vọng bên em không chấm dứt


Mưa li ti như em cười khích khúc

Hỡi nàng thơ yêu thích nhất lòng anh

Em cho anh biết giấc mộng còn xanh

Vượt thử thách vượt gian nan trắc trở


Nắng hôm qua mây kéo về giăng tơ

Anh và em đối đáp thơ xum vầy

Cứ như là được trò chuyện mỗi ngày

Thấu hiểu hơn trong đêm dài mau sáng


Sét tình ái làm khối trí choáng váng

Cơn mưa phùng làm tim anh xuyến xao

Nắng vàng lên làm tâm hồn chao đảo

Đây trái tim.. tâm hồn... trao em giữ...!!!


VN.


…………………….


……………………


PHỐ KHÔNG ANH


Phố vắng không em

Anh có xuyến xao?

Ngắm trăng lả lướt hồng hào đôi má

Anh đến tỏa sáng lung linh sắc hạ

Đón ân tình của người lạ trao thương?


Phố vắng em có má thắm môi hường

Anh có ngã giữa phố phường tấp nập

Có vấp phải vòng tay mềm e ấp

Để quên em một góc ở lối về?


Từng dòng thơ chấp vá lại câu thề

Anh đừng xé để tái tê lòng bậu

Trăng xuống thấp gãy cung đàn hòa tấu

Nối đôi mình bằng ngẫu hứng tình ca


Phố không em tình anh có mặn mà?

Cho em biết thật thà đừng gian dối

Chim se sẻ thiếu bạn tình vẫn đợi

Vắng anh rồi em nghĩ ngợi lung tung


Phố không anh thơ em vẹn tình chung

Từng chùm nắng tỏa lung linh màu sắc

Anh có biết em yêu thương là thật

Anh như luồng gió mát của mùa xuân


Hồng Duyên

............................

Đời Có Em....


Đời có em như hải âu bay lượn

Trên bầu trời mây mượn chỗ mênh mông

Để bình minh rực sáng mặt trời hồng

Soải đôi cánh thần điêu trong trời rộng


Đời có em bồ câu trong cuộc sống

Báo hòa bình mang hy vọng tương lai

Tinh yêu ta hướng tới một ngày mai

Không ngã quỵ giữa đắng cay khổ lụy


QĐời có em loài họa mi thanh quý

Cất âm thanh hót hết ý trời xanh

Cho vườn hoa trái chanh ngọt thơm lành

Chim sớm kéo về say đàn ngây ngất

SZ

Đời có em uyên ương mùa trăng mật

Chẳng rời nhau hòa khúc rất yêu thương

Biến trần gian thành góc nhỏ thiên đường

Bên vườn chanh ngọt và vườn hoa tím.


VN


……………………………..


……………………………


TÍM MỘT TRỜI THƠ


Em đón nhận người coi vườn hoa tím

Bằng nụ cười chúm chím của sông thương

Có bao giờ anh chợt nhớ vấn vương

Loài hoa dại nơi miệt vườn năm ấy


Vườn hoa tím từng luống thơ được cấy

Rất ngọt ngào những trái mộng tình xuân

Về bên em anh có thấy bâng khuâng

Tim loạn nhịp xuất thần không kiểm soát?


Cách xa mấy chiếc rèm thưa bị tạt

Mưa đầu mùa khao khát chuyện tình chung

Vườn thơ xưa ước nguyện muốn đi cùng

Dù cách mặt cũng xin đừng quên nhé!


Vườn hoa tím sẽ không còn quạnh quẽ

Đêm một mình ngồi vẽ bản tình ca

Để tặng anh

Tình quá đổi thiết tha

Nhận anh nhé!

Tình thơ ca bất diệt


Hồng Duyên

................................

Anh Xin Nhận....


Anh xin nhận tháng ngày vui trở lại

Để ưu phiền từ nay sẽ không còn

Giọt nước mắt ở lưng tròng hết đọng

Cứ thả trôi theo trên con sông dài


Anh xin nhận những kỷ niệm hiện tại

Quán trọ tim trên bãi đất vườn thơ

Anh cảm nhận hạnh phúc như là mơ

Tím lang đầy hai lối nở bên sông


Anh xin nhận tất cả những hoài mộng

Cho nguyện ước chờ mong thành hiện thực

Càng gắn bó thân thiết thêm động lực

Và bất chấp thách thức bởi cản ngăn


Anh xin nhận tình yêu trong thầm lặng

Được gặp em may mắn cuộc đời này

Cũng chính là niềm vui của chuỗi ngày

Duyên tình thơ lâu nay ta đối đáp


Anh xin nhận từ tình em ấm áp

Mặt kệ đời bao bão táp phong ba

Lôi cuốn anh mãnh liệt thơ tình ca

Em mang lại thiết tha sưởi ấm nồng


Anh xin nhận chút chiều thu gió lộng

Nhìn lá rơi cộng đếm được bao nhiêu

Rồi nhân đôi bằng thương nhớ thật nhiều

Để ngày sau dành dụm yêu vẫn đếm


Xin cho anh một lần được âu yếm

Đặt nụ hôn thật êm ả bờ môi

Bầu không gian thời gian hãy dừng trôi

Anh nhận cả làm hồi môn quí giá.


VN.


..............................................

.............................................

TIM ANH QUÁN TRỌ TÌNH EM


Em sẽ ghé một nơi là quán trọ


Không thu tiền mà có được yêu thương


Trái tim anh khuyến mãi chỗ tựa nương


Khi mỗi mệt như chiếc giường ngơi nghỉ


Em sẽ đến cùng với tình yêu quý


Quán trọ này có tri kỷ em thương


Đến một lần vạn thuở phải vấn vương


Bởi chủ quán luôn khiêm nhường khách trọ


Bao lần đến  em đứng bên ngoài ngõ


Ngắm dáng anh rồi bỏ bước quay về


Bếp lửa hồng vẫn thắp sáng đường quê


Đợi anh đến thuê vườn xây quán trọ


Em muốn  được .cùng anh chia cái khó


Mảnh  đất thơ là bãi trọ tuyệt vời


Em rất vui độc nhất một khách mời


Tâm  tình đó như khơi dòng lửa đỏ


Thế anh nhé!


Một mình em được trọ


Trong tim anh mãi có bóng nàng thơ


Gối đầu tay để ôm ấp giấc mơ


Và mãi mãi không làm lơ quán trọ


Hồng Duyên


............................


Quán Trọ Tim Em.


Anh sẽ thuê miệt vườn xây quán trọ


Mãnh đất đẹp màu mỡ cả trời yêu


Rất ấm áp rộn ràng chim hót kêu


Quán tình ái sẽ có nhiều kỷ niệm


Anh sẽ xây những gì thuộc về em


Những dấu yêu được đem vào trang trí


Bao nồng nàn chan chứa đều thích nghi


Để phục vụ một khách mời độc nhất


Anh sẽ xây quán trọ cao chất ngất


Như tình anh dành tất cả cho em


Cả vườn thơ anh cũng sẽ xây thêm


Trong vòng tay âu yếm cùng thưởng thức


Anh sẽ xây quán trọ đầy háo hức


Sự thiết kế bằng công thức tình yêu


Những viên gạch đá quý giá hạng siêu


Rất kiên cố không dể xiều nghiêng ngã


Quán trọ này xây trên khu vườn ta


Em không còn ngại ngùng mà lấp ló


Đừng chần chờ cứ đứng hoài ngoài ngõ


Mời em vào chớ quay bỏ ra về


Quán trọ anh xây cả lòng đam mê


Bằng quyết tâm và tràn trề yêu dấu


Quán trọ tim anh, em mãi hàng đầu


Quán trọ tim em, anh thầu xây cất.


VN.


...............................................


.................................................


NẮNG MƯA KHÔNG BÃO HÒA


Mưa chiều thả dốc về thăm


Mắt nhung đẫm lệ khóc thầm trên tay


Trang thơ giọt ngắn giọt dài


Từng dòng  ướt nhẹ mơ  hoài cố nhân


Bao giờ vắt cạn chiếc khăn


Hứng mưa nên phải tần ngần trong mưa


Em còn đây


Đó chẳng thừa


Mà sao lối cũ đã thưa bước về


Chạnh lòng nghe tiếng tỉ tê


Em khêu ngọn lửa


Bật thề ngày xưa


Chờ anh để được đón đưa


Đợi anh để được sớm trưa dỗi hờn


Đường về ai đã bôi trơn


Em ra nối lại cung đờn dấu yêu


Bên nhau mỗi  sớm


Mỗi chiều


Chung tay xây một túp lều thơ ca


Nắng mưa mình vẫn chung nhà


Anh kèo


Em cột


Mãi là của nhau


Ngại chi mưa gió đỗ nhào


Em theo thời tiết anh nào khác chi


Mưa  nhiều ướt mắt hoen mi


Tình càng khắng khít như ly nước đầy


Hồng Duyên


..........................


Nắng Mưa Yêu Thương.


Không sao ngăn cản được lòng


Tình thơ vừa hé, phập phòng tim anh


Lời yêu chất ngất nồng nàn


Anh đem vào giấc mộng vàng đắm say


Em như khẽ nói bên tai


Dịu dàng từ tốn khoan thai mát lòng


Bờ môi đôi mắt chờ trông


Nụ tình phơn phớt ấm nồng em trao


Trái mơ hương chín ngọt ngào


Tình thơ ước mộng một màu tím yêu


Nắng thơm dìu diệu về chiều


Ngắm em hình cũ đìu hiu dạt dào


Chợt lòng anh thấy nao nao


Bởi đàn ong bướm xôn xao quây quần


Hoa em đượm thắm hương trân


Lời thơ anh đã bao lần thiết tha


Em ơi, đây đó cách xa


Đôi khi mưa nắng chỉ là yêu thương


Vườn hoa em giữ sắc hương


Dòng thơ anh mãi còn vương ý tình


Nắng hồng sáng chói bình minh


Một màu ẩn nổi hoa xinh khắp vườn


Dạ đây anh vẫn còn thương


Nhiều phen khối óc giữa đường bỏ quên


Không rượu sao lại say men


Bao nhiêu nhung nhớ đua chen dập dồn


Bước đi như kẻ không hồn


Tim anh em vẫn ngự tồn tại đây.


VN.


...............................................


.............................................


MẦM THƯƠNG NẨY LỘC


Trăng rụng làm sao tỏa sáng đây


Bài thơ trên cát sóng chen đầy


Biển cười em ngắm vòm mây trắng


Lả lướt tầng cao đẹp ngất ngây


Thi sĩ ru mình ở chốn này


Vườn hoa tím mộng bạn tình xây


Nhớ ai đôi lúc cay nồng mắt


Ơi hỡi tình thơ biết có hay


Tản mạn về  đêm thắp nến say


Làm sao tả hết một đêm nay


Trăng sao hôn  nhẹ lên vầng  trán


Một thoáng thương yêu nán lại đây


Hạt giống anh ươm nụ quá dài


Nhụy tình nở ngát gió heo mai


Mầm thương nẩy lộc chờ ai tới


Em đã tương tư nghĩ ngợi hoài


Có thể không anh sẽ đổi thay


Mắt em đẫm lệ lấm lem hoài


Tình thơ bất tận đừng phai nhé


Mộng ước đây rồi tay nắm tay


Hồng Duyên


...........................


Phố Vắng Em.


Đường phố hôm nay buồn là bao


Thiếu dáng em qua thấy xốn xao


Đường trãi nắng ấm đầy nhung nhớ


Phiến lá thôi xanh chuyển sắc màu


Đôi mắt ấy nụ cười thuở nao


Ôi thật vương vấn biết làm sao


Cuộc tình có nở như ươm nụ!?


Hay rồi cũng sẽ lạc mắt nhau


Lưu luyến khi những cơn mưa rào


Nghe hoài thương nhớ tình người trao


Hạnh phúc loé rồi cũng tắt lịm


Cảm thấy tim mình rất nhói đau


Tay nắm tay xây mơ ước nhau


Dù cuộc tình chỉ mộng tưởng ảo


Vườn thơ tình nhân dành riêng em


Lòng vẫn thấy vui mãi dạt dào.


VN.


..................................................


..................................................


BẠN TÌNH ƠI


Vườn hoa tím khắc tên người lữ khách


Thoáng gặp nhau rồi  khó tách chia xa


Thương ai nhiều từng con chữ thơ ca


Dẫu em biết tình ta không đoạn  kết


Em  ước  muốn tình mình không tì vết


Tím chân tình anh hết dạ thương yêu


Hái cánh hoa


Tim thổn thức từng chiều


Yêu màu tím!


Yêu thật nhiều anh nhé!


Anh xuất hiện em không còn quạnh quẽ


Chuyện buồn  vui anh ghé sát ngồi nghe


Tím đơn côi mưa bão có anh che


Lòng ấm áp giữa trưa hè oi bức


Đêm không ngủ chông ngọn đèn thao thức


Viết bài thơ mà nao nức con tim


Gởi về ai với tất  cả nỗi niềm


Xa  vạn lí nhưng ghim vào kí ức


Đây với đó không phải là kẹo mứt


Đó với đây nào phải mực chung màu


Nhưng tâm hồn kiếp này quyện vào nhau


Và mãi mãi không thể nào tách được


Từng câu tứ ý tình như thần dược


Dù muộn phiền đọc được thơ cũng vui


Tím miệt vườn một mình bạn mà thôi


Thơ chung thủy


Mắt môi hồng sắc thắm


Sẽ  gặp nhé!


Dù ngày kia xa lắm


Em vẫn chờ để ngắm bạn tình chung


Hồng Duyên


....................


Người Tình Cai Vườn.


Anh sẽ trông vườn tím thật chu đáo


Bởi vì em tin tưởng trao cho anh


Bao yêu thương nhung nhớ anh để dành


Tưới chăm sóc từng nhánh mau tiến triển


Cuộc tình ta lớn dần như mặt biển


Vần thơ làm xao xuyến cả dại dương


Cây si tình nay ra nụ vấn vương


Và sắp nở hoa tương tư ngập đầy


Anh nâng niu ân cần rất mê say


Được hãnh diện làm người cai miệt vườn


Toàn màu tím khắp nơi là yêu thương


Loài hoa khác phải nhúng nhường ghen tỵ


Thơ của em, anh đều rất trân quí


Luôn in sâu trong tâm trí tim mình


Dồn tất cả bằng một sự chân tình


Mượn con chữ duyệt trình thay lời nói


Trăng đêm nay to tròn xinh dịu vợi


Đọc thơ em được vơi nhiều lạnh rét


Tình yêu này không bao giờ tì vết


Dẫu cách xa tỷ tỷ mét nghìn trùng.


VN


........................................


.........................................


ANH HỨA NHÉ


Gửi tình yêu giữ hộ đóa hoa hồng


Đừng để héo giữa dòng đời xuôi ngược


Đóa hoa nhỏ thích cài trâm vắt lược


Để làm duyên với mộng ước ban đầu


Lén nhìn ai em hít thở thật sâu


Để biết được tình sầu đang nở nhụy


Như mùa hạ nhuộm từng chùm phượng vĩ


Nhắc nhở rằng tình ý vẫn còn đây


Anh nhìn kia gió ôm trọn vòm mây


Ru khe khẽ nơi trời tây vẫn đợi


Biển gợn sóng để đón chào ngày mới


Em mĩm cười rồi nghĩ ngợi mông lung


Anh bên kia đại dương cách muôn trùng


Lòng trắc ẩn em đóng khung trao gởi


Núi cao lắm nhìn về anh xa vời vợi


Vẫn gìn lòng đợi ở bến tình thơ


Đón anh về cùng chung một giấc mơ


Anh hứa nhé!


Đừng bao giờ quên lãng


Hồng Duyên


.............................


Quán Trọ Tim Anh.


Em cứ trú ngụ ở trái tim anh


Tuy nhỏ bé vẫn ấm nồng nhịp thở


Mời em ghé quán trọ tim dang dở


Cả một đời trăn trở với thời gian


Em cứ trú ngủ trọ khi về ngang


Rất êm ả tiếp nồng nàn thân ái


Nơi tim hồng đã lót thảm mềm mại


Che chở em những tháng ngày mệt mõi


Em cứ trú ghé trọ đừng từ chối


Trong sạch sẽ tường vôi không phai màu


Và tinh thần thoải mái bớt sầu đau


Trái tim anh luôn bao em miễn phí


Em cứ trú quán tim anh ngơi nghĩ


Sự muộn phiền vốn vĩ sẽ tiêu tan


Để nụ cười nhan sắc em không tàn


Chỉ lưu lại những gì mang vui vẻ


Em cứ trú quán tim anh chia sẻ


Bên bếp hồng anh để sưởi ấm em


Bằng vải tơ lụa gắm trãi chăn mền


Và luôn được hấp tình thêm nóng bỏng


Quán trọ tim anh, em ở thỏa lòng


Tiếng ngáy đêm rất nóng tình quyến luyến


Ấm nồng say giữa cuộc đời uyển chuyển


Quán trọ này vinh viễn một khách mời


Lời giao kèo anh cũng đã hứa rồi


Thì em nên ngang qua đồi quán trọ


Ghé thăm lại, em nhớ chớ làm lơ


Hứa em nhé, anh mãi chờ đợi em.


VN.


...................................................


........................................................


CHÚNG MÌNH


Chúng mình là dãy ngân hà


Cùng chung một nhịp thiết tha nồng nàn


Tơ trời ai khéo mà đan


Tình thơ phối hợp nhịp nhàng trái tim


Dẫu mưa đổ dậu bìm bìm


Trong tay mình nắm quyện chìm vào nhau


Hoa chanh trắng lối ra vào


Quấn em


Em chịu


Mận đào hổng cho


Anh, em như bến với đò


Đò neo


Bến cột


Hẹn hò trăm năm


Khế chua em để đầu nằm


Chanh này em để trong lòng ấp yêu


Anh như ngon gió trong chiều


Còn em như thể cánh diều biết bay


Vắng nhau đôi mắt cay cay


Đôi môi mặn đắng duyên này buồn thiu


Thôi thì nói thiệt là yêu


Mặc trăng mắc cỡ nắng chiều thẹn duyên


Chung tay tác một con thuyền


Ấp iu ngọn sóng phỉ nguyền bên nhau


Hồng Duyên


.......................


Cơn Mưa Chiều..


Cơn mưa chiều lòng bối rối


Bỗng nhớ em biết bao lời khôn siết


Anh, em có cùng hối tiếc!?


Vì ta lỗi hẹn tha thiết không ngờ


Cơn mưa chiều lòng chợt nhớ


Lời nói đầu sẽ chẳng nỡ xa nhau


Anh, em có chung đa sầu


Vì hay để lòng những câu dõi hờn


Cơn mưa chiều lòng bồn chồn


Giấc mơ xưa đã vỡ còn đâu nữa!?


Anh, em cuộc sống nắng mưa


Nhưng trái tim luôn nóng giữa lửa tình


Nắng về đem lại bình minh


Người xưa ơi hãy quay mình với anh


Trở về giấc mộng yên lành


Để cho mơ ước vẹn thành duyên thơ.


VN.


.................................................


...................................................


TÌNH THƠ


Mối tình thơ em gom góp để dành


Đem sưởi ấm chân thành còn lưu giữ


Đời muôn mặt khó lòng ai chế ngự


Ta ru mình tình tứ với cung thương


Mối tình thơ mong manh giống hạt sương


Nhưng không vỡ như chiếc gương ảo ảnh


Cho em trú khi tâm hồn giá lạnh


Như chiếc ô để em tránh gió giông


Nơi trời tây anh tích trữ băng đông


Em xuất hiện trao mặn nồng sưởi ấm


Tình tha thiết tạo dòng thơ say đắm


Nắng trong lành nhờ tắm chữ yêu thương


Mối tình thơ tựa như những cánh buồm


Căng ngược gió cũng tìm đường quay lại


Ở sông nước em quen rồi dòng chảy


Nhấp nhô hoài theo nhịp trái tim son


Mối tình thơ trăm năm nữa có còn


Để tưởng niệm dỗi hờn người xưa cũ


Để trao gởi những vần thơ tình tứ


Tạo niềm vui từ ngôn ngữ yêu thương


Hồng Duyên


...........................


Mối Tình Thơ.


Mối tình thơ có nhiều ước mong


Lúc thấy hạnh phúc phủ ngập lòng


Chuyện buồn vui đầy bao kỷ niệm


Vắng nhau rồi lại nhớ chờ trông


Mối tình thơ luôn hướng về nhau


Xa một phút hoa buồn úa màu


Vườn sắp tàn em có nhớ anh..!?!


Đừng để trăng rụng thấy lòng đau


Mối tình thơ nở ngập đầy hoa


Dạo gót chân son khắp vườn ta


Cho lá hoa xanh màu nắng mới


Vườn xuân tươi thắm mãi lời ca


Mối tình thơ nỗi nhớ cuồng say


Gió vẫn thổi quanh mỗi đêm dài


Xóa vết thương lòng đang rách nát


Ta cùng xây đắp lại ngày mai


Anh sẽ ươm tình trong giọt nắng


Chờ trổ nụ hôn nồng xinh xắn


Anh gom hết lại những yêu thương


Nhờ mây trãi hoài trên đường vắng


VN.


................................................


.................................................


HOA TÍM MIỆT VƯỜN


Hoa tím miệt vườn đơn sơ giản dị


Không cầu kì hoa mỹ để người thương


Lắng đọng sầu


Người lữ khách tha phương


Có hiểu được để vấn vương lòng nhớ


Mỗi khoảnh khắc muôn vàn điều trăn trở


Cố nhân ơi!


Vương nợ kiếp con tằm


Trời mưa buồn rơi giọt nước lâm râm


Đọng mi mắt gọi thầm tên anh đó


Nơi phố thị sắc màu không cùng họ


Nhưng lối về có chung một nhịp chăng


Nơi miệt vườn tâm sự với chị Hằng


Rằng thương lắm


Những lần chung sánh bước


Sao tinh tú của đêm nay hài hước


Nhoẻn miệng cười như rước phải niềm vui


Có anh rồi mọi buồn khổ cũng buông trôi


Đêm ngắn lại cho mắt môi hồng thắm


Đồi hoa tím nơi miệt vườn thầm lặng


Góp nhặt tình nắn nót chữ yêu thương


Hồng Duyên


.........................


Tô Điểm Vườn Hoa


Nắng về phơi phới tựa đôi mắt em


Nhẹ ươm lên vai mềm dáng tha thướt


Chân cuốn theo chiếc lá bay lã lướt


Vườn tím giờ là lối bước quen tên


Tím miệt vườn hoa đã nở hai bên


Ngắt một nhánh cầm trên tay trìu mến


Vườn thơ nhờ những cánh hoa tạo nên


Chim thích thú nơi bình yên thấm thiết


Nhìn mây cao dợn từng lớp xanh biếc


Nhớ em nhiều da diết biết là bao


Yêu tình thơ anh chung thuỷ một màu


Và đậm sắc không làm sao phai nhạt


Gió hôm nay hình như vui ca hát


Réo quay cuồng bao quát khắp người anh


Đưa yêu thương những tình cảm an lành


Mà em nắn gom để dành tích luỹ


Anh cũng đưa tình thơ vào mộng mị


Đợi một ngày đến khi được gặp em


Cùng điểm tô vẽ dưới ánh trăng đêm


Để vườn thơ hoa màu thêm lãng mạng.


VN.


....................................................


..................................................


TÌNH ĐẸP VẠN NGÀY SAU


Anh, em chung giấc mơ đời


Chung niềm luyến ái một thời bên nhau


Đường mây chung mộng khát khao


Nắm tay ta nắm đi vào cõi mơ


Anh, em biết thật tình cờ


Để cho vườn tím lững lờ mông lung


Chữ tình không vẹn tình chung


Câu thơ lại muốn ở cùng chẳng xa


Anh, em lỡ phận chung nhà


Gối tay không có vẫn là của nhau


Đường tàu hai ngã qua mau


Duyên mình lặng lẽ ngọt ngào không xa


Anh,em thắm thiết mặn mà


Rót từng câu chữ chỉ ta với chàng


Nửa đêm thức giấc tìm sang


Đọc dòng thương nhớ lệ hàng tuôn rơi


Duyên mình đẹp lắm anh ơi


Trăm năm vẫn vậy rạng ngời tim yêu


Tóc sâu điểm bạc mấy chiều


Lật trang thơ cũ nhớ nhiều cố nhân


Hồng Duyên


..................................


Em, Anh Là Một...


Em, anh là một đôi thuyền


Sẽ cùng lướt sóng bồng bềnh ru êm


Trên con sông nhỏ trong đêm


Đưa về bến đợi cho em rước tình


Em, anh là một cánh chim


Anh xây tổ ấm đi tìm cây tươi


Để em dừng bước bên đời


Che trời mưa bão không rời cánh bay


Em, anh là một áng mây


Cùng nhau phiêu lãng cao bay tơ lòng


Gom mây đắp bến mênh mong


Bài thơ kết mối tình trong giữa trời


Em, anh là đoá hoa rơi


Dặm đường anh cũng một đời theo em


Tìm nơi góc nắng dịu êm


Đem hương tình thắm lót thềm em qua.


Duyên tình mãi đậm thiết tha


Từng câu từng chữ mặn mà em trao


Ôi yêu em quá ngọt ngào


Vì em vẫn giữ biết bao thơ tình.


VN


................................................


................................................


TÍM THỜI GIAN


Cây si màu tím em tưới nở hoa


Ướp mật ngọt đậm đà cho hương nhụy


Tình anh đó hàng ngày em tích lũy


Để giữ gìn xem như quỹ yêu thương


Từng ngày trôi hoài vọng khách tha phương


Đếm thương nhớ theo giọt sương đọng lại


Anh có biết dù cách ngăn trở ngại


Nhưng vườn thơ tím vẫn mãi yêu ai


Từng cánh hoa đón ánh nắng ban mai


Khoe sắc thắm đợi bàn tay che chở


Giữ anh nhé!


Chăm chỉ như người thợ


Góp công trình để mở cửa vườn thơ


Nếu không anh vườn tím sẽ hoang sơ


Cỏ văng lối giấc mơ rồi tàn lụn


Đâu ai nữa cho nàng thơ làm nũng


Xếp đầy nhà chữ lũn cũn thêu hoa


Em nhớ nhiều anh giận dỗi rầy rà


Rồi trách móc người ta không chung thủy


Em không thích làm nàng thơ ủy mị


Có anh rồi nhưng chỉ đứng ngắm từ xa


Hồng Duyên


...........................


Tình Vô Hạn.


Cây si tím được trồng nơi chất phát


Nở rộn ràng bát ngát khắp vườn hoa


Nhờ tay em mà tím xinh điêu ngoa


Gío đun đưa từng đóa lùa lướt thướt


Em, gái miệt vườn sống gần sông nước


Tính thật thà mần mượt dễ thương ngoan


Mọi công việc đều quán xuyến lo toan


Thương biết mấy gái đoan trang muôn thuở


Những đêm ngủ anh hay thức trăn trở


Lòng liên tưởng luôn mơ khu vườn hoa


Đầu tựa đầu tâm sự chỉ hai ta


Ngồi tay nắm ngắm trăng ngà soi bóng


Mương ruộng lúa cây xanh vàng trái mộng


Nước chảy siết xuôi theo dòng con sông


Anh thương em cả một trời lồng lộng


Mơ ôm em trong vòng tay không rời


Anh, trai thành ở đất khách xa xôi


Nơi bon chen chạy vội theo cuộc sống


Nhưng có lúc cũng êm đềm lắng đọng


Là anh đều nhớ đến bóng dáng em


Gió dạt dào thổi ùm tắc về đêm


Mây lang thang trãi thêm đen mờ mịt


Anh ao ước tình ta thật khấn khít


Và thầm mong quấn quít mãi bên em.


VN.


..............................................


.................................................

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét