Anh đừng nghiêng vai em khó tựa vào
Sóng vỗ nhẹ nghe chao lòng khó tả
Em là biển hôn lên bờ môi lạ
Xô mạn thuyền trượt ngã đến miền xa
Gió đêm nay gợn bóng liễu thướt tha
Tựa đôi má làm quà ngày tao ngộ
Biển đã lặng nhưng tim em còn chỗ
Anh về chưa?
Để dỗ giấc mong chờ
Biển là em
Đợi ai đó hàng giờ
Hoàng hôn đứng bóng em mơ về ký ức
Sao có thể tình ta không có thực?
Ai vô tình đánh thức mộng đi hoang
Em là ai?
Bóng anh mãi lang thang
Miền nhung nhớ đã sang bao mùa lá
Thu khởi sắc phượng tàn trong nắng hạ
Anh vô tình thương quá biển thân yêu!
Hồng Duyên

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét