Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2024

CÁI HẸN HOÀNG HÔN

 



Gác trọ đêm dài lạnh lẽo không?

Mà nghe gió thổi tựa như đông

Anh ơi nguyệt khuyết không người nhớ

Diễm lệ ngôn tình lỡ bẻ cong


Chức nữ ngưu lang vẫn một lòng

Mà sao tháng bảy chẳng ai mong?

Anh về nối sợ tơ hồng cũ

Em ngắm bóng mình dưới dòng sông


Lẻ bóng thời gian nhạt độ nồng

Người xa có thấp thỏm chờ mong?

Cành khô sưởi lại hồng bếp lửa

Mấy chốc tình mình tựa pháo bông


Cái hẹn hoàng hôn xóa tuyết đông

Mặc thêm áo mới ngắm cầu vồng

Đan tay kể chuyện ngày xa cách

Mấy chục năm dài có nhớ không? 


Hồng Duyên

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2024

MỘNG DU




Thấy anh em đứng ngại ngần

Sợ trời chuyển gió cuốn phăng về trời

Sợ trăng rơi đáy cá xơi

Sợ mùa lỗi hẹn anh rời sân ga


Có thương nói với người ta

Đừng để cành liễu tóc pha hai màu

Đừng để nắng sớm úa rau

Đừng để con cá thì thào mắc câu


Thả chi sợi chỉ ao sâu?

Rồi chờ nước lớn rồi rầu rồi than?

Tơ lòng ngân mấy phím đàn

Du dương âm hưởng bạc ngàn thương mong


Mộng du qua mấy cánh đồng

Con gà nó gáy báo ông Mặt Trời 

Cô kia chèo chống ngoài khơi

Bình minh chót vót 

                            Buông lơi điệu hò


Hồng Duyên

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2024

MẶC THU ĐÔNG




Tơ trời ai khéo đem giăng

Tơ duyên ai để rối đăng đăng này

Lòng  riêng hờ hững gió mây

Người đi để lại men say  suốt đời


Chớm đông gánh nhớ đem phơi

Gánh tình trộn với màu vôi của trầu

Lá vàng ôm giấc tình sâu

Thu buồn tiếc nuối nhịp cầu gãy đôi


Này em!

Đừng ngắm trăng rơi

Đừng đem mắt biếc dõi người vô tâm

Còn đây một chút duyên ngầm

Cho anh chở nốt để làm của riêng


Cớ gì nhạt phấn phai hương

Có anh chờ sẵn lót đường rước em

Thanh  xuân như bóng trước  thềm

Sáng tươi chiều héo em tìm chi xa


Gật đầu ở cạnh anh nha

Dù đông giá lạnh cũng ta với mình

 

Hồng Duyên

Thứ Ba, 16 tháng 7, 2024

CHIẾC Ô





Gió bay thổi cả ô dù

Anh bay mang cả mùa thu đi rồi

Thướt tha dáng nhỏ tinh khôi

Trời xanh mây trắng chim côi một mình


Lá vàng trước gió rung rinh

Nắm tay em nắm cái tình không buông

Anh ơi đừng nhạt đường thương

Đừng quên lối nhớ còn vương câu chờ


Anh về hâm nóng câu thơ

Chiếc ô ở lại tặng bờ vai yêu.


Hồng Duyên

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2024

TẢN BỘ VÀO HỒN






Giọt sương sớm đọng lại trên vai nhỏ

Khoác áo mùa làm khách trọ tình yêu

Người của thơ đang cuốc đất dựng lều

Cắm cộc nhớ để chiều chiều ra ngắm


Gieo hạt giống nghìn năm chưa chắc nở

Vun hạt tình cho đỡ nhớ thương ai

Mỗi giao mùa thường buông tiếng thở dài

Bởi đâu biết ai là người chiếm ngự?


Anh đã hứa một lời yêu luôn giữ

Vẫn đắng lòng lưu trữ những niềm riêng

Ngắm dòng sông gờn gợn dưới mạng thuyền

Nghe nức nở tình duyên đang ấp ủ


Sóng giận dỗi như len vào tạm trú

Mạch hờn ghen như thác lũ tràn vào

Nhưng bên anh vẫn khe khẽ ngọt ngào

Cho tất cả những lời nào êm ái..


Hồng Duyên