Trời đêm nhỏ lệ khóc thương ai?
Mở cửa nhìn mây giọt ngắn dài
Có lẽ đêm nay lòng lạnh lắm
Thôi nào ngủ sáng đón ban mai
Muốn hỏi trăng khuya có lạnh không?
Mà sao khuyết nửa xót cho lòng
Cô đơn phiến đá cười mình ngốc
Sao phải giam đời để ủ đông?
Rỉ rả cơn mưa len lỏi song
Hay do then cửa đã thưa lòng?
Thấy trăng cười nửa trông mà ghét
Dám nói mình hong thích mặn nồng?
Khép cửa ngăn đông tạm cuộn chăn
Tìm đâu bếp sưởi phải lăn tăn?
Mưa kia đã dứt sao lòng lạnh?
Xin chút nồng nàn cũng khó khăn.
Hồng Duyên