Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2025

NGÀY SAU




Rồi anh có nhớ em không?

Có nghe hương cốm ngát lòng thanh tân

Nắng xuân bung nhị phù vân

Lẻn trong gió mới tình quân ngự về


Dù qua mấy dãy sơn khê

Tóc xanh ngã ngọn hẹn thề không phai

Nếu như còn có ngày mai

Ngoéo tay em ngoéo cùng say nắng chiều


Thoảng nghe trong cõi tịch liêu

Ngọt ngào như thể tiếng yêu thuở nào

Mùa xuân lơi lả cúc đào

Còn em...

             Em đứng ngắm sao giữa trời


Khi nào anh gọi " mình ơi"

Tình xuân trở dậy đất trời thêm hoa

Ngày sau đất có lỡ già

Phù sa đậm chất mặn mà sắc xuân


Hồng Duyên

Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2025

XUÂN KHÔNG ĐẾN





Chợt đến chợt đi chợt lòng bối rối

Xuân không cười xuân vội vã phai

Ta với người...

                     Nghe lắng tiếng thở dài

Đêm trở giấc sao mà cay đôi mắt


Nắng không rọi niềm hy vọng vụt tắt

Non nước cười nhưng chật chội lòng trăng

Tập sống khoan thai góc khuất đăng đăng

Cười nói đó không ngăn dòng nước mắt 


Trên đỉnh núi không ru hồn son sắt

Gồng mình đi qua đắng chát một đời

Gió xuân ơi!

                  Nghe lạc lõng chơi vơi

Một chữ cố đã hết thời son trẻ


Bàn chân bước nhẹ nhàng như thật khẽ

Mà cuộc đời nức nẻ mấy lần xuân

Đau trong lòng nặng đến mấy nghìn cân

Vờ mạnh mẽ như chưa lần bật khóc.


Hồng Duyên

CHIỀU HOÀNG HÔN



Em ngước mặt đón hoàng hôn vội vã

Mái tóc đen cũng buồn bã phai màu

Ghét với thương cứ mãi bận lòng nhau

Qua năm tháng không câu chào tiếng hỏi


Giận cơn bão khối băng đông hờn dỗi

Quyết bão hòa hết bấy thỏi nam châm

Mặc cho xuân đang dẫn lối âm thầm 

Hoa rón rén nẩy mầm trong cái rét


Mùa vội đến rồi đi như tia sét

Tiếng nói cười...

                        Gào thét giữa cuồng phong

Vẫn tĩnh như không nhuộm bụi trong lòng

Phô cái đẹp mặc đáy sông dậy sóng


Xuân thì quá nửa hoàng hôn ngã bóng

Nước lớn ròng có quan trọng chi đâu?

Em với anh có sống đến bạc đầu

Cũng không biết mùa xuân  màu gì nhỉ? 


Hồng Duyên

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2025

NGỦ ĐI EM




Rồi em hỏng ngủ đi hen

Bệnh rồi lại bảo đã quen một mình

Dỗi hờn trong cõi lặng thinh

Hoàng hôn tém tóc cũng mình với ta


Rồi em hỏng ngủ đi ha

Thân em nhợt nhạt như trà qua đêm

Thức đi rồi lại bệnh thêm

Một mình nằm đó nửa đêm chăm mình


Ngủ đi đừng thức tôi xin

Hỏng ai chăm sóc thân mình hỏng thương

Ngày mai ngồi dậy soi gương 

Chân chim nhảy nhót 💃 thảm thương coi nè


Dùm ơn hãy ngủ đi he

Trên vai còn gánh bún chè đậu tương 

Em mà ngã quỵ đổ đường

Con thơ côi cút xa trường mưu sinh


Thôi em hãy ngủ cho xinh

Ngày mai trời sáng bình minh lại về

.............. 

........

Hồng Duyên

CUỐI THU




Cuối thu rồi đó biết không? 

Đêm nay lạnh lắm lập đông đang về

Vài ba sợi tuyết lê thê

Trải dài trên phố rủ rê ủ lòng


Cuối thu rồi đó biết không? 

Chân chim chưa có mà lòng lạnh tanh

Áo đông thời rất mỏng manh

Hỏi ai khéo vá vải thành chiếc chăn?


Cho em mượn hộ em nằm

Qua mùa đông lạnh hết dằm trong sương

Em đem trả lại chữ thương

Trả đời hương phấn xin nương bóng tùng


Ví như đó cũng lạnh lùng 

Bật diêm lò sưởi mình cùng ấm êm

Thu đông gió hỏng lên thềm

Lạnh không bước tới trăng  liềm tròn trăng


Hoàng Duyên