ĐÔNG DÀI
Làm sao dỗ giấc cho an
Ưu tư đọng giọt rót tràn đôi mi
Gió ơi sao chẳng cuốn đi
Bụi rơi kín lối...
Tình thì...
Nhòa tan.
Đêm xuân nghe khối lỡ làng
Nhẹ lay con sóng xếp hàng lăn tăn
Đưa tay hứng lấy chị Hằng
Cuộn theo dòng nước khó khăn vào bờ
Mạn thuyền bì bõm sóng xô
Leo từng vách đá hải hồ nỗi đau
Rừng khuya gió thổi lao xao
Hồn em biết dựa nơi nào hỡi anh?
Năm canh thao thức sang canh
Ngẫm câu chung thủy để dành lên men
Lạnh thì mền với áo len
Đâu ai sưởi hộ gió ghen mây hờn
Hồng Duyên