Thứ Năm, 23 tháng 10, 2025

NGỦ ĐI EM




Rồi em hỏng ngủ đi hen

Bệnh rồi lại bảo đã quen một mình

Dỗi hờn trong cõi lặng thinh

Hoàng hôn tém tóc cũng mình với ta


Rồi em hỏng ngủ đi ha

Thân em nhợt nhạt như trà qua đêm

Thức đi rồi lại bệnh thêm

Một mình nằm đó nửa đêm chăm mình


Ngủ đi đừng thức tôi xin

Hỏng ai chăm sóc thân mình hỏng thương

Ngày mai ngồi dậy soi gương 

Chân chim nhảy nhót 💃 thảm thương coi nè


Dùm ơn hãy ngủ đi he

Trên vai còn gánh bún chè đậu tương 

Em mà ngã quỵ đổ đường

Con thơ côi cút xa trường mưu sinh


Thôi em hãy ngủ cho xinh

Ngày mai trời sáng bình minh lại về

.............. 

........

Hồng Duyên

CUỐI THU




Cuối thu rồi đó biết không? 

Đêm nay lạnh lắm lập đông đang về

Vài ba sợi tuyết lê thê

Trải dài trên phố rủ rê ủ lòng


Cuối thu rồi đó biết không? 

Chân chim chưa có mà lòng lạnh tanh

Áo đông thời rất mỏng manh

Hỏi ai khéo vá vải thành chiếc chăn?


Cho em mượn hộ em nằm

Qua mùa đông lạnh hết dằm trong sương

Em đem trả lại chữ thương

Trả đời hương phấn xin nương bóng tùng


Ví như đó cũng lạnh lùng 

Bật diêm lò sưởi mình cùng ấm êm

Thu đông gió hỏng lên thềm

Lạnh không bước tới trăng  liềm tròn trăng


Hoàng Duyên

NỢ NẦN




Hỏi anh

             Em hỏi một lần

Cái chi cứa đứt nợ gần tình xa?

Gió nào làm tốc nóc nhà 

Hương nào làm nhạt mình ta với mình?


Đố anh cõng được bình minh

Cõng trăng xuống giếng cõng mình đứng chung?

Đố anh di ảnh không khung

Nhà không tứ trụ người cùng nằm chung?


Hỏi vui chỉ hỏi lung tung

Anh mà nói được lạnh lùng đâu sang?

Giận em khéo chọn tân lang

Giận mình kiếp trước chắc mang nợ nần 


Kiếp này em trả không sân

Kiếp sau không gặp duyên trần không se

.............

.........

Hồng Duyên

VẼ LẠI ĐỜI CON

 



Em khổ vì ai em vẫn cười

Cười mình nông nỗi cứ cười chơi

Đố anh biết được sao em khổ?.

Anh tĩnh như rằng vô tội trời!


Con hỏi ông trời ghép kiểu chi?

Nông sâu tựa đất phẳng lì lì

Dậm chân như sấm ai nghe thấy

Trời ơi vẽ lại số con đi


Con muốn muôn hoa tỏa nắng thu

Muốn đời rạng rỡ chẳng sương mù

Muốn đi chân đất hồng đôi gót

Muốn hết ngọt ngào lãng tử ru


Con muốn trời ơi!

                    Muốn trượng phu

Như tùng như bách hóa ô dù

Che thân không lạnh khi mưa đỗ

Chẳng rám màu da dưới nắng thu.


Hồng Duyên

CÔ ẤY

 



Cô ấy bệnh rồi có biết  không?

Vầng trăng xẻ nửa rối tơ lòng

Ai đem màu mắt pha vào nắng

Nắng rát tim đau lệ chảy dòng


Cô ấy không cười gọi gió ơi

Nghe lòng đau lắm chẳng nên lời

Cơn mưa dài quá đời cô hết

Hết tuổi thanh xuân hết một thời


Cô ấy biết mình hết dạo chơi

Nhưng xin nán lại cúi xin trời 

Con thơ tuổi dại chưa thành đạt

Dẫn dắt chưa tròn chẳng dám lơi


Cô ấy còn duyên cõi tạm này

Ôm bao khát vọng mặc chua cay

Trồng cây nhân đức khi thành quả

Cũng ấy là ngày mộng tỏa bay


Hồng Duyên