Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2024

ĐÔNG DÀI

 ĐÔNG DÀI



Làm sao dỗ giấc cho an

Ưu tư đọng giọt rót tràn đôi mi

Gió ơi sao chẳng cuốn đi

Bụi rơi kín lối...

Tình thì...

Nhòa tan.


Đêm xuân nghe khối lỡ làng

Nhẹ lay con sóng xếp hàng lăn tăn

Đưa tay hứng lấy chị Hằng

Cuộn theo dòng nước khó khăn vào bờ


Mạn thuyền bì bõm sóng xô

Leo từng vách đá hải hồ nỗi đau

Rừng khuya gió thổi lao xao

Hồn em biết dựa nơi nào hỡi anh?


Năm canh thao thức sang canh

Ngẫm câu chung thủy để dành lên men

Lạnh thì mền với áo len

Đâu ai sưởi hộ gió ghen mây hờn


Hồng Duyên

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2024

GIÁP ĐÔNG




Cho em chút nắng dịu dàng 

Hong khô mái tóc chói chang đổi màu

Cho em một miếng trầu cau

Để vôi không sợ ế nao lòng người 


Giáp đông cảm xúc chơi vơi

Sợ đôi tay lạnh sợ trời phong ba

Sợ thêm tuổi mới trăng già

Sợ đêm không ấm sợ nhà quạnh hiu


Nhà ai lửa bếp liu riu 

Cánh đòng chưa chín chiều chiều vào ra

Con cò bay lả bay xa 

Mưa phùng thấm đất tưới hoa nở vàng


Dưới sông con cá tình tang

Trên bờ chim chóc 🐦 lang thang tìm mồi

Giáp đông mùa cưới lên ngôi

Ngẩn ngơ chỉ có mình tôi một mình.


Hồng Duyên

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2024

MUỐN ❤

  ❤



Hôm nay không phải ngày rằm

Tự nhiên muốn gối đầu nằm ngắm trăng

Tựa vai kể chuyện xa gần  💃

Của mùa thu trước ân cần 🍁 gửi trao


Đã lâu vắng tiếng ngọt ngào 

Thiếu câu trìu mến thì thào hát ru 🎤

Ước gì trong lớp sương mù

Có người tri kỷ ôn nhu dịu dàng 


Nụ cười ai vọng tiếng sang

Như truyền năng lượng nhịp đàn du dương 

Phía sau có một người thương

Bàn tay chưa nắm...

                                 Như tương với cà


Đêm nay muốn ngắm trăng ngà

Muốn làm con gái đòi quà 🎁 sao băng

Thấy yêu ngày lễ tình nhân 💝

Ngôn tình lãng mạn....

                                  Tuyệt trần thanh xuân. 


Hồng Duyên

QUY LUẬT TẠO HÓA




Trăm năm dỗ giấc một lần

Thiên thu cách trở người gần hóa xa

Cỏ cây mặc niệm xót xa

Một vành khăn trắng Di đà thiện tâm


Tây phương ở chỗ em nằm

Lòng em cực lạc còn tầm đâu xa?

Tòa sen ngự ở quanh nhà

Tâm em Bồ Tát...

                          Thứ tha lỗi người


Ai nói chi cũng mĩm cười

Dù cay sóng mũi chẳng lời phân minh

Ừ ơi rồi cứ làm thinh

Nhìn vòm mây trắng thấy hình Quán Âm 


Sân si cũng một chỗ nằm

Nấm tro của đất hương trầm của ai?

Thế gian tạm bợ hình hài

Sống cho tròn nghĩa dù cay mắt mình


Hồng Duyên